Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Tản mạn về Hạnh ngộ Nguyễn Hoàng Hàm Tân-La Gi xuân Quý Tỵ



Mùa xuân là mùa khởi đầu tốt đẹp của một năm, cũng là lúc đến hẹn lại lên: các cuộc gặp gỡ thân tình của các thầy cô và bao thế hệ học sinh Nguyễn Hoàng sẽ được tổ chức tại Đà Nẵng, Sài Gòn, Huế…
Kể từ lần các thầy cô và đồng môn về họp mặt, mừng thọ thầy Lê văn Quýt tại nhà hàng Hợp Phố, Hàm Tân cho đến khi thầy mất đi, cây đại thụ Nguyễn Hoàng giờ đã đi vào cõi vĩnh hằng; thời gian cứ vô tình trôi qua mà ban liên lạc thì mỗi người mỗi nơi, ai cũng bộn bề lo toan cuộc sống. Câu hỏi đặt ra đối với những người có tâm huyết, muốn nhóm lên ngọn lửa thiêng, luôn nhớ về trường cũ: làm sao phải tổ chức được một buổi hội ngộ ngay tại quê nhà Hàm Tân-La Gi vào một ngày đầu tháng giêng xuân quý Tỵ?
(Tôi chỉ là một người được chứng kiến và ghi nhận lại việc làm đáng quý của anh Trương Tuyến và ban liên lạc cựu học sinh Nguyễn Hoàng Hàm Tân-La Gi)  
Tôi được biết anh Tuyến trên một chuyến đi vào Sài Gòn họp mặt sau Tết năm 2009, tại nhà hàng khách sạn Thanh Đa. Anh là một người tận tình, luôn chăm lo cho thầy Lê Văn Quýt từ khi đón thầy lên xe, suốt cuộc hành trình từ Hàm Tân vào đến Sài Gòn. Tôi vẫn nhớ dáng thầy dong dỏng cao, khỏe mạnh chạy chiếc xe đạp ra đầu ngõ. Thầy rất tinh tường mặc dù tuổi đã cao; thầy nghe không được rõ lắm, nên anh Tuyến bảo chúng tôi phải nói to lên. Sau này, một lần nữa, trên chuyến xe đưa thầy và chúng tôi lên họp mặt ở Ngãi Giao, Bà Rịa Vũng tàu, anh Tuyến có ý định khi trở về sẽ đưa thầy vào khu sinh thái nước nóng Bình Châu. Thấy sắc mặt thầy có vẻ mệt mỏi, anh tinh ý  thay đổi hành trình để thầy nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi. Đây cũng là chuyến đi lần chót của thầy, chỉ mấy ngày sau, thầy trở bệnh và bệnh ngày càng trầm trọng. Trong những ngày cuối đời của thầy, anh Trương Tuyến và anh Mượn…là những người luôn kề cận bên thầy, cho đến khi thầy qua đời…
Nếu không có những bàn tay góp sức thì làm sao mà công việc tổ chức thành công được. Có thể anh Tuyến trằn trọc, suy nghĩ về điều này và tâm tư  với các anh ở khu vực Hàm Tân trước. Việc định ngày họp mặt, in và gởi giấy mời, khâu tổ chức, người giới thiệu chương trình…biết bao nhiêu chuyện rất phức tạp và cần nhiều thời gian. Anh Tuyến có cố vấn là thầy Thái Tăng Đính, còn có anh Nguyễn Lam, anh Mượn, anh Nguyễn Thiên; ở La Gi, có anh Phạm Hải, anh Thái Mạnh Hoài và một số anh chị em trong ban liên lạc ở các khu vực gần đó như Tân Hà, Tân An, Phước Hội, Tân Phước, Sơn Mỹ có thể kêu gọi để mỗi người đóng góp một tay …Cặp học sinh Nguyễn Hoàng Phạm Hải và Phan Thị Liễu rất tích cực; nhà anh chị như là trung tâm của Hàm Tân-La Gi, là nơi nhóm họp, để bàn việc củng cố lại ban liên lạc Nguyễn Hoàng Hàm Tân-La Gi.
Nhìn thấy anh chạy đi chạy lại như con thoi, bận rộn vì công việc nên chị em tôi đều hứa với nhau nhiệt tình hợp tác với anh.  Anh chuyển về bao nhiều quyển Hương Quê Nhà, Chân Dung Và Kỷ Niệm, chúng tôi hầu như mua hết và còn giới thiệu cho bạn bè. Tôi bảo với bạn mình cứ để dành đó, đọc từ từ, sau này về già rảnh rang đem ra đọc, có thời gian suy ngẫm về cuộc đời.
Vào một sáng chủ nhật đầu tháng chạp, anh Tuyến gọi điện mời về họp ở nhà anh Phạm Hải. Chỉ còn độ vài ba tuần nữa là đến Tết, đi đâu cũng thấy không khí Tết rộn ràng nhưng vui nhất có lẽ là nhà anh chị Hải-Liễu. Anh Hải mới đi một chuyến du lịch qua Mỹ vài tháng, trông anh có vẻ thỏa nguyện lắm.  Anh chị đãi khách với món ăn ưa thích của dân Quảng Trị mình: bánh ướt thịt heo. Khách mời có thầy Thái Tăng Đính, các anh: Trương Tuyến, Nguyễn Thiên, Nguyễn Lam,…chị Nguyễn Thị Quảng Trung, Vân ,..và tôi. Tôi ở nhà mẹ mình về trễ, ghé vào sau, biết thầy và các anh vừa họp xong, trưởng ban liên lạc là anh Tuyến, các thành viên khác đều rải rác các khu vực quanh đó. Ngày tổ chức họp mặt gọi chung Hàm Tân-La Gi là ngày 29 tháng giêng, tức ngày 10 tháng 3, sau ngày họp Sài Gòn một tuần. Các anh nhắc đến anh Phụng, NH Hàm Tân, nhà ở Sơn Mỹ, anh ấy đang bị bệnh; không ai bảo ai đều đồng lòng vượt con dốc cao Sơn Mỹ thăm người bạn cố tri. Nhìn lại thấy người nào đầu tóc cũng bạc trắng hoặc pha lẫn muối tiêu, tôi nghĩ thầm Ông Trời còn cho sức khỏe, trái tim mỗi người  còn đập thì đôi chân cứ đi, đi mà gặp gỡ bạn bè. Cứ hai người đèo nhau trên một chiếc xe, chạy chầm chậm vượt dốc giữa trời nắng gió chang chang. Vẫn là những chiếc xe máy cũ kĩ, vẫn là những chiếc áo khoác bạc màu đủ để che nắng, che bụi đường nhưng các anh chị già của tôi vẫn tâm hồn nhẹ nhàng, thư thái vui vẻ tiếp tục cuộc hành trình.
          Lại nữa một sáng sớm chủ nhật sau Tết; tôi nhận được điện của anh Trương Tuyến, báo tin sẽ có cuộc họp ở nhà anh Phạm Hải, chuẩn bị chính thức  cho hội ngộ lần thứ 5 tại Suối Dứa, khu sinh thái mà nơi đây đã diễn ra 2 lần họp mặt; tôi nhớ không lầm thì đầu xuân năm 2007 và năm 2009. Sáng sớm, anh Tuyến một mình chạy xe từ Tân Hà về đến Tân Long, đến nhà chị Thanh Thu để chuyển thư mời và đưa mấy tập sách Hương Quê Nhà; sau đó anh chạy ngược về nhà anh Hải tận Tân Phước. Đường đi thật xa xôi, thật khó đối với một người đã có tuổi như anh. Tôi chạy ra La Gi, ngang qua nhà anh Hải, chưa thấy ai về họp, chỉ thấy một số thợ đang tụ tập làm nhà sau. Ra gần đến ngã tư, nhác thấy dáng anh Tuyến đang chạy ngược đường, tôi bấm còi nhưng anh không để ý. Tôi vội dừng lại bên đường, điện thoại cho anh và bàn về việc chuẩn bị ẩm thực và hứa sẽ đưa tất cả thư mời đến nhà các cựu học sinh NH ở khu vực Tân An. Anh Tuyến đã gởi lại cho tôi một xấp thư mời ở nhà hàng xóm và căn dặn phải trao tận tay cho tôi. Anh thật chu đáo, bì thư ghi rõ tên từng người nhận và mời cả vợ hoặc chồng của đồng môn Nguyễn Hoàng. Thiệp mời được in rõ đẹp. Tôi chụp hình hai mặt thiệp, gởi lên facebook và mail cho anh Đoàn Phú để chuyển đi cho nhiều bạn bè. Hi vọng qua phương tiện thông tin này sẽ loan báo tin họp mặt Nguyễn Hoàng Hàm Tân-La Gi.
          Tôi chọn thời gian và lộ trình để đi đưa thư, làm liên lạc viên của NH. Số thư còn lại sau khi gởi các anh chị, bao giờ tôi cũng để sẵn trong cặp. Đó là một buổi chiều cuối tuần, sau giờ tan học, tôi chạy xuống dốc, rẽ vào con đường đất đỏ, gồ ghề cạnh giáo xứ Đồng Tiến để chạy ra đường Ngô quyền. Nhà đầu tiên tôi đến là nhà thầy Lê Văn Phượng. Khuôn viên nhà thầy thật đẹp, rộng rãi, thoáng mát, có những chậu kiểng trước sân lúc nào cũng được bàn tay người chăm chút. Có thể lúc thầy Phượng ra trường dạy Nguyễn Hoàng, tôi học lớp 6, hoặc lớp 7 ở phân hiệu nữ nên không biết thầy. Vợ thầy là cô Phan Thị Kim Cúc, giáo viên trường tôi. Hai thầy cô đều đã về hưu, ở nhà vui thú điền viên và chăm sóc con cháu. Thầy Phượng ngày trước là hiệu trưởng một trường trung học cơ sở tại địa phương, mấy năm nay, thầy tham gia hoạt động xã hội rất tích cực, còn là hội trưởng hội khuyến học thị xã La Gi. Từ giã hai người, tôi còn đi tiếp đưa thư cho nhà anh Tuấn, anh Lê Núng và thầy Nguyễn Hiền(nguyên là thầy trưởng phòng của tôi). Về nhà, trời vừa sắp tắt nắng. Tôi thấy vui vì hôm nay mình đã hoàn thành nhiệm vụ anh Trương Tuyến giao phó.
Trưa thứ bảy ngày 9 tháng 3, tôi đang ở Đất Lành, một khu resort ven biển Tân Tiến, gần  thị xã, tôi được anh Tuyến và chị Quảng Trung báo về họp ban tổ chức, chuẩn bị cho ngày mai. Tôi bỏ dở cuộc vui “Hậu 8-3” cùng các đồng nghiệp, về dự họp cùng các anh chị: anh Hoài, anh Thiên, anh Hải, chị Lương, Thuận…  . Tôi nghe nói đoàn Sài Gòn về từ trưa, các anh chị đi chơi đây đó và đang nghỉ ở nhà khách Suối Dứa. Chúng tôi sắp xếp bàn ghế, trang trí hội trường. Anh Tuyến đã chuẩn bị từ chương trình, phù hiệu, đặt hoa, khâu ẩm thực, nước uống, nhờ gọi thợ chụp hình…Anh phân công việc cho mỗi người; chúng tôi đóng góp thêm ý kiến cho khâu tổ chức, dặn sáng mai mọi người về đây thật sớm để đón khách; anh  không quên căn dặn về trang phục cho buổi lễ thêm phần trang trọng. Hi vọng ngày mai sẽ là một ngày thật đông vui, gặp gỡ  nhiều thầy cô, bạn bè ở khắp nơi về.
Ngày 10 tháng 3
Tôi chạy xe về Suối Dứa sớm  nhưng thấy các anh Tuyến, Lam …từ Hàm Tân đã có mặt trước. Nét mặt ai cũng rạng rỡ, tươi cười. Hơn tám giờ đã có NH về, các anh chị gặp nhau tay bắt mặt mừng. Hội trường rộng có thể chứa số lượng người về thật đông tuy nhiên số người về hội tụ  chỉ được một phần, đó cũng đúng như dự đoán của ban tổ chức. Thầy cô ít người về tham dự do đường đi lại quá xa. Các học sinh Nguyễn Hoàng thân quen đã từng đi dự giao lưu ở các nơi như anh chị Phúc, Hoàng Hoa Đồng Nai; anh Nguyễn Văn Trị, anh Đỗ Việt Hoài, Hương Quê Nhà, anh Lê Quý Phi… tốp ca nữ có các chị Liên, Chung, Phi,… Sài Gòn; Đỗ Thị Quảng, ca sĩ Bê,…;  anh Nguyễn Văn Lộc và chị Hương, bà xã của anh ở Phan Thiết; Bạn bè tôi chỉ có ba đứa: Vân, Thương và tôi, các bạn ở Sài Gòn, Ba Tô, Bình Phước không về vì vừa rồi đã gặp gỡ đông đủ ở Sài Gòn. Anh Trị về khá sớm; trông anh thật nhanh nhẹn cũng thật vội vã như có lần tôi  thấy anh xuất hiện trễ ở buổi tối tiền hội ngộ Tích Tường; anh nói bắt xe Phan Thiết, về ngang ngã ba 46, đi xe bus vào cho  kịp. Ấn tượng đối với tôi nhất là hai chị khoảng U 60 mới đi vào, thân mật chào hỏi chúng tôi và hỏi những thể lệ đóng góp. Chị Nhi, là dâu Nguyễn Hoàng, chồng của chị là anh Tá, ở Tân Hà, Hàm Tân; anh đã mất hơn một năm nay, chị buồn lắm, các con chị nói với mẹ: “Me cứ đi chơi đây đó cho khuây khỏa.” và tạo điều kiện cho chị đi họp mặt hè vừa rồi ở Quảng Trị. Chị còn khoe với chúng tôi là vừa mới đi du lịch ở Thái Lan về và đem cả album hình cho xem. Tuy chị tỏ ra vui vẻ nhưng tôi đọc được trong ánh mắt chị một nỗi buồn khôn tả: giá như những giây phút này có anh nhỉ! Chúng tôi cho nhau số điện thoại để sau này liên lạc. Trưa, mọi người vào bàn, là lúc chị tôi, Đinh Thị Minh Tâm, ở Phan Thiết cũng vừa vào. Chị là bạn thân  cùng khối của chị Phan Thị Liễu, Thanh Thanh, Ngọc Thanh…học với nhau  từ lớp 6 đến lớp 9. Tôi còn nhớ rõ mấy tấm hình các chị chụp, e ấp bên khóm hoa, trong vườn chùa sư nữ năm nào. Chị Tâm bận rộn với công việc buôn bán, là một thương gia có hạng ở chợ Phan Thiết, công việc gia đình làm chị không có dịp đi đây đó , vậy mà khi chị Liễu, tôi gọi, thúc dục, chị cũng tìm cách, sắp xếp vào họp mặt.
Vậy đó, biết bao nhiêu chuyện vui, buồn về những con người Nguyễn hoàng.
“Dù cho tung cánh muôn phương
          Ơn thầy nghĩa bạn, tình trường chớ quên.”
Tôi xin trích dẫn thông tin của anh Đoàn Minh Phú gởi bằng email đến các thầy cô và đồng môn, đây cũng là phần kết của bài viết của tôi:
“Ngày 10/3/2013 (nhằm ngày 29/giêng/Quý Tỵ) Nguyễn Hoàng Bình Thuận đã tổ chức họp mặt xuân Quý Tỵ tại khu du lịch  Suối Dứa-La Gi, Hàm Tân, Bình Thuận. Số lượng tham dự trên 100 người (104 người).
Buổi họp mặt vinh dự đón tiếp quý Thầy: Thái Tăng Đính, Cao Xuân Yên, Lê Văn Phượng.
Các đoàn Nguyễn Hoàng của các tỉnh thành: Bà Rịa Vũng Tàu. Đồng Nai và Sài Gòn.
Ngoài ra có NH Thái Thị Thanh Thủy con gái Thầy cố Hiệu trưởng Nguyễn Hoàng Thái Mộng Hùng, Đà Nẵng vào. NH Trương Thị Phương ở Mỹ về. NH Kim Hồng ở Phan Rang...
Đoàn Nguyễn Hoàng ra Hàm Tân từ ngày 09/3/2013. Đã đến dâng hương trước di ảnh của Thầy Lê Văn Quýt. Một nghĩa cử tri ân và cầu nguyện mà đoàn Nguyễn Hoàng Sài Gòn luôn thực hiện đối với quý thầy cô đã ra đi miên viễn khi đến một địa phương nào đó mà có quý thầy cô Nguyễn Hoàng nằm xuống!
Nguyễn Hoàng Sài gòn và Nguyễn Hoàng khắp nơi đã góp mặt lời ca tiếng hát với Nguyễn Hoàng Bình Thuận để buổi họp mặt thêm vui nhộn. Không khí thật là ấm áp.
NH Trương Thị Phương đã tặng cho NH Bình Thuận 16 quyển sách Hương Quê Nhà, nhằm hỗ trợ những đồng môn không mua được Hương Quê Nhà
Buổi họp mặt được đánh giá thành công tốt đẹp”